Trước phỏng vấn, hai người không nói chuyện gì nữa.
Cung Tuấn nghĩ rằng cho dù hậu trường thế nào, thì người kính nghiệp như Trương Triết Hạn trước ống kính cũng sẽ hiểu hiện như bạn bè bình thường giao lưu với nhau.
Kết quả ngoài dự liệu của Cung Tuấn, toàn bộ cuộc phỏng vấn Trương Triết Hạn không tập trung, MC đưa ra mấy câu hỏi, Trương Triết Hạn đều "Ừ à" trả lời lấy lệ, cơ bản đều là Cung Tuấn trả lời.
Có trời mới biết Cung Tuấn đã gian nan cỡ nào mới cười được mỗi khi liếc nhìn dáng vẻ thất thần của Trương Triết Hạn, cậu vẫn cố găng hết sức trả lời MC, để buổi phỏng vấn này không quá xấu hổ.
Phần sau buổi phỏng vấn, Cung Tuấn mệt đến không muốn nói câu nào.
Sau khi kết thúc cậu nhận được tin nhắn của Trương Triết Hạn, một tháng qua đây là lần đầu tiên anh chủ động nhắn tin cho cậu
— Đồ ngốc, điên hai tháng là được rồi, nên thu tâm và kiếm tiền đi, bất kể lần trước Thích Dĩnh nói gì với cậu, thì cũng là tình huống kia.
— Lần sau... đừng vì người khác mà ủy khuất bản thân, ai cũng không đáng.
Chuyện này thần kỳ cỡ nào, lúc trước hai người bên nhau chưa từng nói với nhau " cùng một chỗ", lúc này chia tay cũng không nhắc đến một chữ"Chia".
Hai người bên nhau, cũng chia tay một cách rất thần kỳ
Đây là sự ăn ý không cần nói rõ giữa hai người sao?
Cung Tuấn cũng không nói được tâm trạng hiện tại của mình.
Tức giận, hoang mang, đau lòng, chết lặng...
Nên gọi chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-lang-dinh-son-ha-lenh-nhap-vai/1077695/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.