Nhịn đói cả đêm lại suốt đêm tự ngẫm trong thư phòng, tinh thần Nhạc Kiêu không tốt chút nào, đáy mắt vô hồn, thậm chí còn có chút ngẩn ngơ.
Nhạc phu nhân nhìn vóc dáng tiều tụy của Nhạc Kiêu thì đau lòng tột độ, nhưng nhi tử là do nàng phạt, giờ có hối hận cũng không thể nói. Liền gọi thị tòng của Nhạc Kiêu tới đưa hắn về phòng nghỉ, bảo hôm nay chưa cần tới thư viện, để mấy ngày nữa rồi nói, sau đó xoay người đi chuẩn bị đồ ăn cho Nhạc Kiêu. Nhạc Lan Thư thì lại hoài nghi nhìn chằm chằm sắc mặt khó coi thần tình hoảng hốt của Nhạc Kiêu, tối qua rõ ràng nàng đã len lén mang đồ ăn đến cho hắn, hơn nữa còn nhìn hắn ăn xong hết, trong thư phòng cũng có nhuyễn tháp và chăn bông, cũng không đến mức bị đông cứng. Thế nào cả đêm lại thành bộ dạng quỷ dị này?
Nhạc Kiêu về phòng ngủ, tắm nước nóng sạch sẽ, đóng cửa một phát, bò lên giường liền trùm chăn kín đầu, co thành một đống.
Thống khổ gầm nhẹ một tiếng, Nhạc Kiêu hung hăng tát cho mình một phát! Nghĩ đến giấc mộng tối hôm qua, Nhạc Kiêu chỉ cảm thấy mình vừa xấu xa vừa hạ lưu. Tối qua vì lỡ tổn thương Lăng Tuần, Nhạc Kiêu vẫn nghĩ về y, sau đó thấp thỏm bất an mà ngủ. Ngủ rồi, hắn liền mơ thấy Lăng Tuần, Lăng Tuần chảy nước mắt mắng hắn khốn nạn, hắn tiến lên ôm lấy Lăng Tuần. Sau đó… Sau đó hắn vậy mà lại hôn Lăng Tuần! Từng chút từng chút hôn lên nước mắt trên mặt Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ky-truc-ma-lai/559534/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.