Tiếng chuông hạ học vừa vang, Chu Hoài Lễ liền thu dọn đồ dùng, vừa chạy ra ngoài vừa hướng về Lăng Tuần nói: “Tiểu Tuần, ta đi tìm Tiểu Dương, ngày mai gặp lại!”
“Ngươi cẩn thận chút!” Lăng Tuần nhìn Chu Hoài Lễ lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống, vội nói với hắn, đáng tiếc Chu Hoài Lễ đã chạy mất dạng.
“Đúng là không biết Chu Hoài Dương kia tốt chỗ nào, cưng nựng hắn như thế cũng không thấy hắn cảm kích…” Lăng Tuần bất mãn lầm bầm.
“Tiểu Lăng Tuần, tan học có muốn đi chơi với các ca ca không? Bọn ta biết một chỗ được lắm!” Bốn thiếu niên độ mười lăm mười sáu đi tới vây lấy Lăng Tuần, trên mặt mang ý cười thực thân thiết.
Lăng Tuần ngẩng đầu cảnh giác nhìn bọn họ, luôn cảm thấy dưới bộ mặt tươi cười hiền hòa của bọn họ không hề có hảo ý, nhưng lại không nghĩ ra ý đồ của bọn họ, liền lắc đầu nói: “Không được, một hồi sẽ có quản gia đến đón ta, cảm tạ ý tốt của các vị ca ca.”
“Đừng như vậy mà, ngươi đã lớn như vậy, chỉ cần nói với quản gia một tiếng, ta đảm bảo ngươi sẽ không hối hận đâu!” Một thiếu niên dáng dấp coi như thanh tú ngồi xuống bên người Lăng Tuần, có chút khinh bạc quan sát gương mặt tuấn tú của Lăng Tuần. Đám còn lại cũng phóng túng cười vây lấy Lăng Tuần, không cho y đi.
“Các ngươi!” Lăng Tuần đang muốn nổi giận để bọn họ cút ngay, thiếu niên ngồi bên cạnh bỗng nhiên bị kéo ngã xuống đất.
“Ai dám vô lễ với bản thiếu gia!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ky-truc-ma-lai/559527/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.