Thấy tình hình như vậy, Nam Cung Sán liền trợn tròn xoe đôi mắt chuột lên một vòng rồi nghĩ bụng :
- “Giang Nam Hiệp Cái với Trung Nhạc Chi Chủ đã gửi Hiệp Nghĩa thiếp đi khắp nơi, việc này trong võ lâm ai ai cũng hay biết hết, có lẽ chúng không can thiệp việc riêng của tên họ Lôi này...”
Nghĩ tới đó, y lại cười vẻ quái dị, tiến lên một bước, thái độ rất kiêu ngạo nói :
- Các hạ lên ngôi Minh chủ...
Y bỗng thâu thái độ ngông cuồng lại và sực nghĩ đến một việc, bụng bảo dạ :
- “Tuy ta không sợ y, nhưng y có môn hạ của Tam tuyệt Nhị quân làm hậu thuẫn, ta gây hận sao nổi...”
Thái độ của y thay đổi quả thực nhanh chóng khôn lường, y lại đổi giọng nói tiếp :
- Đại ca... tuy không phải xuất thân ở trong lục lâm, tất nhiên không biết nổi khổ tâm của anh em mỗ.
Y đang gọi Lôi Vân là các hạ, bây giờ lại xoay ra gọi là đại ca. Trông thái độ xấu xí gian ác của y Lôi Vân cũng phải cau mày lại bực tức hoài. Nhưng chàng đã hiểu ý nghĩa lời nói của Nam Cung Sán rồi nên chàng cười khẩy một tiếng và khẽ bảo :
- Nói tiếp đi?
Chàng bỗng trợn tròn xoe đôi mắt lên, tia ra hai luồng ánh sáng chói lọi, nhìn thẳng vào mặt Nam Cung Sán với Nam Cung Thước.
Thấy đôi mắt của chàng lợi hại như vậy, Nam Cung Sán cũng phải giật mình đến thót một cái, ấp úng nói tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-khong-tam-kiem/2755326/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.