Giang Nam Hiệp Cái lại vênh mặt lên giận dữ hỏi tiếp :
- Ngươi bảo đáng tiếc cái gì? Tiểu tử! Nếu bảo ngươi làm thử, Cho dù ngươi có học thêm ba năm nữa cũng chưa chắc đã làm được như Vân Nhi vừa rồi.
Lôi Vân chớp mắt một hồi rồi mỉm cười đáp :
- Xin tiền bối chớ có nổi giận như vậy, vừa rồi tiểu bối nói chơi đấy thôi...
Giang Nam Hiệp Cái nghe thấy chàng ta nói như vậy liền tức giận thật sự, cười nhạt một tiếng định quát hỏi thì đồ đệ của ông ta còn nóng tính hơn, thét lớn :
- Nói chơi? Thế là nghĩa lý gì?
Lôi Vân với vẻ mặt dửng dưng ngẩng đầu nhìn thiếu nữ tuyệt sắc, và cũng tên là Vân Nhi, thấy nàng ta đang giận dữ, hai mắt trợn tròn, hai má đỏ bừng, trông lại càng đẹp hơn trước nhiều, chàng liền nghĩ bụng :
- “Cô bé này nóng tính thật, nhưng khi nổi giận lại quá đẹp”
Chàng vừa nghĩ tới đó thì Vân Nhi lại thúc giục :
- “Nói đi”
Chàng thấy nàng ta tức giận một cách đáng yêu như vậy, lòng tinh nghịch lại nổi lên, liền nghĩ tiếp :
- “Ta trêu tức nàng một hồi nữa mới được... Hừ! Thiếu nữ tuyệt sắc như vậy có lẽ... có lẽ chỉ có Đoàn lão đệ mới xứng đôi với nàng ta mà thôi!”
Nghĩ tới đó chàng đưa mắt nhìn xung quanh không thấy Hóa Minh đâu, nên chàng đoán chắc là Hóa Minh đã vào trong nội sảnh rồi.
Giang Nam Hiệp Cái là một vị kỳ hiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-khong-tam-kiem/2755293/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.