AAAAAAAAAAAAA! - Ngửa đầu lên trời thét một tiếng lớn, quanh người Lam Vũ xuất hiện rất nhiều khói đen đem cả cơ thể biến hóa, rõ rệt nhất là đôi mắt hóa thành màu đen hoàn toàn không phân biệt con ngươi hay tròng nữa, phảng phất như đem anh biến thành một ma nhân, chứ không phải là người! Ức chế là 2 từ miêu tả cảm xúc của anh bây giờ, anh không phải cao nhân đắc đạo, cảm xúc không cần phải khống chế, cũng không giỏi khống chế! Tiết xong cơn giận, Lam Vũ thở dốc, lấy lại bình tĩnh.
- Ngươi không sao chứ?? - Lam Kết Y lo lắng lại hỏi.
- Không sao rồi! Cô không sao chứ?
- Ta không sao! Quyển sách... - Nàng nghe Lam Vũ nói không sao cộng thêm biểu hiện thì cũng an lòng, chỉ là quyển sách kia...của nàng. Mới vài giây trước...
- Yên tâm, coi như gửi tạm lên thân hắn, sẽ nhanh thôi, ta đòi lại cho cô. Đi ra ngoài, chuẩn bị 1 chút, có thể có 1 trận chiến.... - Lam Vũ âm trầm nói, đúng lúc này có một giọng nói chen ngang.
- Tên kia, ngươi ở đây! Đại ca ta đâu rồi. Ngươi không trả lời đàng hoàng đừng trách Thiên gia ta... - Thiên Hoa Thiên, cấp bách gào lên, đại ca hắn là tương lai của Thiên gia nha. Nhưng chưa nói hết câu thì đã bị 1 bàn tay lớn màu đen đập thành thịt vụn. Đường đường Địa Linh cảnh thiên tài chết vô cùng oan ức.
Lam Vũ hung quang cái máu thịt, chuyện vừa rồi đã bực mình, giờ thằng nào gây chuyện, anh lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-khach-vo-danh/2063513/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.