"Tiểu đà điểu, không cần nói..."
Lang nữ vương cao ngạo của ngày xưa, luôn đứng trên vị trí cao cao tại thượng, giờ đây đã biến thành cô gái nhỏ yếu ớt. Cảm giác vui thích trên thân thể đã phản lại cô, đi trước một bước có phản ứng, cô có thể cảm nhận nơi đó, đang chịu đựng Tư Minh Vi tiến vào, vùng tư mật truyền tới cảm giác tê ngứa, khó nhịn khiến thân thể co giật.
"Tình, chị thật đáng yêu~"
Tư Minh Vi thấy biểu cảm Cảnh Tình muốn kêu thành tiếng, nhưng lại liều mạng nhịn lại, không kềm được hôn lên chóp mũi cô một cái.
Ngón tay hơi dùng lực, đột phá tầng trở ngại, tiến vào nơi sâu nhất.
"A!"
Cảnh Tình thấy đau liều mạng ngửa người ra sau, hơn nữa còn chịu thêm thế tiến công của Tư Minh Vi, khiến hai chân cô hoàn toàn mềm nhũn, chỉ biết níu chặt lấy hai vai Tư Minh Vi, mới có thể giữ được thăng bằng.
"Khoan hãy cử động... Tiểu đà điểu... vẫn còn đau..."
Cảnh Tình bày ra bộ dạng tiểu tức phụ, ủy khuất oán trách.
"Suỵt! Tình, chị phải thật ngoan, lỡ để người bên ngoài nghe thấy. Em cũng không muốn bọn họ thấy chị trong bộ dạng này, chị là của một mình em."
Tư Minh Vi dựa đầu lên bờ vai Cảnh Tình, ngón tay bắt đầu nhẹ nhàng trườu động, đẩy tới rồi thối lui từng chút từng chút một, như thể đang kiên nhẫn tìm kiếm bảo tàng trong sơn động.
"Ah... uhm..."
Cảnh Tình cố gắng đè nén giọng, đầu bất lực dựa vào Tư Minh Vi, giờ phút này cô như đang trên con thuyền nhỏ bồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-hoac/457825/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.