*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diêu Diệu cất ví tiền, hai ba bước đuổi kịp Cát Tiểu Thiên, còn đặc biệt quen thuộc mà đem cánh tay quàng qua bả vai của người kia, “Tôi cảm thấy mùi vị của tiệm ăn đó cậu khẳng định sẽ rất thích, hơn nữa chi phí tuyệt đối không nhiều hơn quán mỳ đó, lý do này thế nào?”
Cát Tiểu Thiên hiện tại vô cùng muốn vả vào miệng mình một cái, cho mày chừa cái tội lắm miệng hỏi lung tung!
Nhưng tất cả mọi người trong văn phòng đều đang nhìn về phía này, không muốn làm cho sếp lớn mất mặt, chỉ có thể cúi người ngồi xổm xuống, trước tiên né tránh cánh tay Diêu Diệu, sau đó bước nhanh ra ngoài.
Liễu Quân ở vị trí tương đối gần bên trong nâng cằm, thay Cát Tiểu Thiên lo đến hoảng loạn.
Diêu Diệu mang Tiểu Thiên đi tiểu quán rất xứng đáng với cái tiểu tự (nhũ danh) của nó (ý là quán rất nhỏ),hơn nữa trình độ so với quán mỳ còn thêm sâu thẳm hơn, đương nhiên, cảnh tượng người người nhốn nháo trong phòng so với quán mỳ đáng sợ hơn nhiều lắm.
Lúc chỉ còn cách cửa lớn năm, sáu mét, Cát Tiểu Thiên dừng bước, “Diêu tổng, tôi nghĩ hay là thôi đi, đông người lắm, vào giờ nghỉ trưa khả năng không còn chỗ.”
Diêu Diệu vỗ vỗ lưng Cát Tiểu Thiên: “Đừng lo, nơi này mặc dù đông người, nhưng mọi người đều rất tự giác, sẽ không bị chiếm chỗ, xếp hàng với ăn xong cũng cùng lắm là hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ho-chi-nien/54451/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.