Diêu Diệu sảng khoái rời đi, khiến Cát Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm, bắt chuyện với Liễu Quân: “Mau ăn đi, không thì trương lên mất.”
Liễu Quân chọn một đôi đũa, nhìn đỉnh đầu Cát Tiểu Thiên, do dự có nên nhắc nhở hắn một chút vừa nãy biểu tình sếp lúc rời đi không phải là đặc biệt đẹp đẽ hay không.
Bất quá mùi thơm liên tiếp xuyên vào trong mũi, Liễu Quân quyết định ăn trước đã.
Cát Tiểu Thiên ăn đến gió cuốn mây tan, lúc hắn lau miệng kết thúc cuộc chiến, Liễu Quân mới chiến đến hết nửa bát, nhưng cô cũng đã khá no rồi, dù sao số lượng của một phần đúng là quá có tính lợi ích thực tế.
“Cát Tiểu Thiên, hai ta cũng đã là đồng nghiệp lâu như vậy, tôi có thể hỏi cậu một chuyện không?” Liễu Quân đặt đũa xuống.
“Gì cơ? Cô không ăn nữa sao?” Lúc này lực chú ý của Cát Tiểu Thiên vẫn còn dừng lại ở phần mỳ bỏ thừa, cảm thấy bản thân đã sai rồi, lượng cơm ăn của một cô gái nhỏ nhắn thì làm sao có thể so sánh với mình được chứ, đáng lẽ chỉ cần một phần nhỏ là được rồi.
“Cậu cùng Diêu tổng có quan hệ gì?”
“Không có gì đâu.” Cát Tiểu Thiên trôi chảy đáp xong mới sửng sốt, không phải là bởi vì vấn đề này, mà là không ngờ Liễu Quân lại có thể hỏi trực tiếp như vậy: “Cô… cảm thấy chúng tôi có quan hệ gì?”
“Nhìn cậu thì, tôi cảm thấy hai người không có quan hệ gì, nhưng nhìn Diêu tổng —— ít nhất thì ánh mắt y nhìn cậu cùng với khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ho-chi-nien/54449/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.