Khóa kỹ cửa phòng, kéo rèm cửa sổ lên, rót cho mình cốc nước sôi để nguội ừng ực uống vào, cảm giác thanh tỉnh không ít, Cát Tiểu Thiên đặt mông ngồi lên giường, có chút ảo não mà xoa huyệt thái dương, không đâu tự dưng đi thể hiện mà uống gì rượu cái gì chứ?
Nhớ lại biểu hiện của mình dọc đường, mi tâm Cát Tiểu Thiên đều xoắn lại, thật đúng là… Dã tràng xe cát. (Nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì)
Cát Tiểu Thiên tận lực tránh cùng Diêu Diệu có tiếp xúc vốn không phải vì ghét người này, Diêu Diệu tuy rằng khá mạnh thế, nhưng vẫn rất có chừng mực, vì vậy dù cho bình thường trên mặt biểu hiện như thế nào, thực tế Cát Tiểu Thiên không hề ghét cùng Diêu Diệu ở chung.
Hơn nữa còn một điểm, Cát Tiểu Thiên rất dễ dàng ỷ lại người lớn tuổi hơn so với mình hay đối với mình có ấn tượng tốt, đây là việc mà người bạn tốt nhất của hắn bây giờ Lê Việt cũng không biết.
Cát Tiểu Thiên không thể khống chế bản thân sẽ bị loại người nào hấp dẫn, nhưng hắn có thể khống chế chính mình sao cho không chết đuối trong một dòng sông, vì vậy ngay từ đầu hắn mới xây lên một bức trường xung quanh mình, nhưng bức tường lại không được hoàn hảo cho lắm, nó có một vết nứt.
Cát Tiểu Thiên kéo chăn chùm kín đầu, nhưng không quá mấy phút đã chui ra, trong chăn thiếu không khí, càng khó chịu hơn.
Sau đó thẳng thắn nhảy xuống giường, ngủ không được nhìn chằm chằm vào bóng tối cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ho-chi-nien/1965334/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.