Khi Cát Tiểu Thiên từ phòng uống nước đi ra, trong cốc chỉ bỏ lá trà mà không cho nước nóng, đưa cái cốc rỗng lên mép, đổ vào vài miếng bọt trà khô xong mới ý thức được điều này. Vốn cũng không khát nước, liền thẳng thắn đẩy cái cốc qua một bên, nằm nhoài lên bàn, hiện tại điều hắn cần nhất chính là lẳng lặng suy nghĩ.
Tuy rằng không nghĩ ra mục đích của Diêu Diệu khi đột nhiên điều chỉnh cương vị công tác của hắn, nhưng trải qua một thời gian tiếp xúc này, Cát Tiểu Thiên cảm thấy Diêu Diệu không phải là loại người không phân công tư, nếu như chỉ là xuất phát từ mục đích cá nhân, sẽ không lấy chức vị trong công ty ra đùa giỡn.
Cho nên, quyết định ngày hôm nay có phải có thể nói năng lực làm việc của mình đã được công nhận rồi không?
Từ ngày biết thân thế thực sự của mình, Cát Tiểu Thiên liền đặc biệt khát vọng được công nhận, được tán thưởng, mặc dù bình thường trong gia đình cha mẹ căn bản không có thời gian quan tâm đến thế giới nội tâm của con cái, nhưng Cát Tiểu Thiên biết, chỉ cần mình làm thật tốt thì sẽ được nghe biểu dương, vì vậy hắn vẫn luôn đặc biệt nỗ lực, nỗ lực để khiến cha mẹ cảm thấy mình là đứa con trai tốt, khiến anh trai cảm thấy mình có một người em tốt.
Dĩ nhiên, Tiểu Thiên Nhi thật sự đã làm được, đặc biệt khi hắn thi lên đại học, đối với một gia đình bình thường mà nói, thằng lớn đi bộ đội, thằng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ho-chi-nien/1965328/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.