Nhân lúc Cát Tiểu Thiên chiên cơm, Diêu Diệu đi tắm rửa sạch sẽ trước, thay quần áo ở nhà, sau đó vận quai hàm ăn hết hai bát cơm lớn.
Bản thân Cát Tiểu Thiên thì không muốn ăn gì, hiện tại một chút vận động tiêu hao hắn cũng không có, đã sớm quên mất cảm giác đói bụng là như thế nào rồi. Nhưng nhìn Diêu Diệu ăn ngon như vậy, bất tri bất giác cũng ăn hơn nửa bát.
“No rồi?” Thấy Cát Tiểu Thiên đặt đũa xuống, Diêu Diệu nhíu mày, không thấy ngon miệng thì y cũng hiểu được, nhưng hai ngày nay Tiểu Thiên Nhi thực sự ăn quá ít.
“No rồi, nếu em ăn một mình chắc cũng chỉ có thể nuốt được hai đũa thôi.” Cát Tiểu Thiên tự mình thấy rất hài lòng, quả thực đã vượt mức hoàn thành nhiệm vụ rồi. “Cứ để em tập nấu ăn một chút đi, sau này chúng ta cũng không cần ăn ở ngoài nữa.” Cát Tiểu Thiên cảm thấy đây là một ý nghĩ phi thường tràn đầy tính tích cực.
“Vậy anh nói với lão Phùng một tiếng bảo cậu ta đến dạy em nhé?” Diêu Diệu có tính toán của chính mình, nếu như Phùng Gia Bình có thể tới đây giúp việc này, ít nhất mỗi ngày Cát Tiểu Thiên cũng có thể ăn có dinh dưỡng hơn một chút, được chừng nào hay chừng đấy.
Đề nghị của Diêu Diệu Cát Tiểu Thiên đương nhiên không thể đáp ứng, thế nhưng lúc này lúc kia thỉnh giáo Phùng Gia Bình vẫn là không thể tránh khỏi, thường xuyên qua lại, chẳng cần Diêu Diệu đề cập đến, Lê Việt cũng đã mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ho-chi-nien/1965212/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.