Ba Cát và mẹ Cát nhìn nhau, tuy rằng sắc mặt không tính là tốt, nhưng lại đều thở phào nhẹ nhõm.
“Ba? Mẹ?” Cát Tiểu Thiên cho rằng sẽ không xảy ra bão tố gì, nhưng cứ trầm mặc như vậy thì cũng chỉ càng thêm tra tấn.
“Mẹ với ba con đã sớm nhìn ra đầu mối, nhưng vẫn luôn không dám hỏi, sợ con gật đầu, ba mẹ sẽ luyến tiếc con, tuy nhiên cũng không nỡ để con đi con đường khó khăn như vậy.” Mẹ Cát không nắm chặt cũng không buông tay con trai ra, khi hai cụ nghe thấy câu trả lời của con trai mà vẫn còn có thể bình tĩnh ngồi ở đây như vậy, liền biết hôm nay bọn họ làm vậy không phải là vì hưng binh vấn tội.
“Mẹ, thực ra trong nhà Diêu Diệu cũng đã biết rồi, nếu như mẹ và ba vẫn còn muốn con, con cảm thấy con đường mà bọn con đi cũng không có khó khăn như vậy.”
“Cái thằng bé này nói gì vậy? Ba với mẹ con sao lại không muốn con? Đây cũng không phải là chuyện thương thiên hại lý gì!” Ba Cát có chút kích động.
Cát Tiểu Thiên vành mắt đỏ hoe ôm ba mẹ, “Có ba mẹ chấp nhận, vậy thì bọn con có gặp phải khó khăn gì cũng nhất định có thể vượt qua!”
“Ai, thằng bé này từ nhỏ đã trầm tính, mẹ chỉ sợ… Hiện tại hai đứa không cảm thấy, nhưng chờ các con già rồi, tất sẽ có người nói lời dèm pha.” Mẹ Cát sờ sờ tóc con trai.
Từ khi Cát Tiểu Thiên biết Diêu Diệu, sự thay đổi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-ho-chi-nien/1965192/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.