Những ngày tiếp theo, tình cảm hai người duy trì ổn định, còn dần dần nóng lên.
Không bao lâu lại đến thời gian khai giảng.
Trước khi vào học, Lăng Hề bỏ một chút thời gian đến thăm ông nội của Địch Nam, thanh thản ngồi ở ghế dựa trong hoa viên phơi nắng. Kể một chút chuyện xưa, nở nụ cười yêu thương. Lần này lão nhân còn có thêm lão bà bà, Lăng Hề ngồi không bao rồi rời đi, bởi vì không muốn quấy rầy họ.
Thời gian bình thản trôi qua, dùng tiền bản quyền của bức tranh lần trước trả tiền học phí cho trường học. Tuy Lạc Gia không muốn Lăng Hề sống trong kí túc xá của trường, nhưng Lăng Hề lại kiên trì.
Lạc Gia nghe nói Lăng Hề bây giờ chỉ ở có một mình thì thoải mái hơn một chút, thả lỏng tinh thần, ngầm đồng ý.
Gần đây Lăng Hề đang nghiêm túc xem xét phải làm như thế nào mới có thể phát triển cao hơn, cường tráng, mạnh mẽ hơn một chút. Cậu quá thấp, ở cái thế giới này, phần lớn thời gian đều là nhìn lên mọi người. Nhưng mà Lăng Hề cũng biết tuổi tác đã định, chính mình muốn cao hơn là không có khả năng.
Cho nên chỉ có thể nghĩ, thực tế thì không thể làm được.
Ngoại trừ bề ngoài Lăng Hề khác người ra, ở trong trường học biểu hiện của cậu thật sự là bình thản đến không thể bình thản hơn. Thành tích bình thường, bình thường cũng không làm chuyện gì khác người.
Cho nên cũng là trước sau như một, cuộc sống trôi qua bình thản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-he/2162608/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.