(*ám chỉ một nhóm người)
Thời điểm Lý Nhị Côn còn chưa bị mất tích, hàng năm đi thuyền, thu nhập cũng tàm tạm, lúc Lý Quả lên tám, hắn đưa Lý Quả đi tư thục đọc sách, cũng học được nửa năm, vừa mới biết viết hai chữ Lý Quả thì không có tiền nộp học phí. Rồi Lý Nhị Côn và thuyền gặp nạn trên biển, từ ngày đó chưa trở về.
Đó là cái thuyền bình thường có thể bắt gặp ở bất cứ nơi đâu, vận chuyển hơn ba chục vị thương nhân cùng tôi tớ lớn nhỏ, thủy thủ chèo thuyền thì hơn hai mươi người.
Thuyền đang ở phụ cận Chiêm thành thì gặp bão, va vào đá ngầm, thân thuyền vỡ nát. Mấy ngày sau, được thuyền khác đi ngang qua cứu giúp, lúc trở về cảng biển, có tổng cộng bốn mươi ba người, trong đó không có Lý Nhị Côn.
Lý Quả cõng Quả Muội tản bộ gần kho hàng, cậu đang quan sát quá trình tháo dỡ hàng trên thuyền, phòng thu chi lấy bút cùng bàn tính, ngồi ở một bên tính toán. Có phòng thu chi tiên sinh đăng ký hàng hóa, vui vẻ vừa viết vừa báo tên họ chủ nhân hàng hóa, tên gọi hàng hóa, trọng lượng, âm điệu nhấp nhô uyển chuyển, vô cùng thú vị.
Lý Quả sẽ học theo dáng vẻ của phòng thu chi, tay cầm tờ giấy lộn, làm bộ đang viết, báo tên gọi hàng hóa cùng trọng lượng.
“Quả Tặc Nhi đã không biết chữ, còn bày đặt bắt chước phòng thu chi tiên sinh.”
Nhóm thủy thủ cùng phu khuân vác chế nhạo cậu.
Lý Quả không cam lòng, nói mình biết chữ, sau đó trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-gieng/40657/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.