“Ta nghĩ còn có thể ép giá nữa, trước tiên đừng nhận lời hắn.”
Chu Chính Mẫn cắn đậu rang giòn kêu lên răng rắc răng rắc, bữa nay hắn mời uống rượu ở một tửu quán nhỏ trong phố.
Hôm nay, Lý Quả đi cửa hàng trân châu tìm Chu Chính Mẫn, tìm cớ đưa hắn ra, mang Chu Chính Mẫn đến một cửa hàng đồ lặt vặt ở phố Chu Tước môn, để Chu Chính Mẫn nhìn miếng đất này xem có được hay không.
Nơi này cách khu vực nội thành hơi xa, song vị trí không tệ lắm, nằm ngay đầu đường, hơi chếch chút thì có Hội Tiên lâu nguy nga hoa mỹ, phía tây là khu dân cư, phía đông phần nhiều là dinh thự của quan nhân.
Nơi này vừa vặn có một đông gia cửa hàng bán đồ lặt vặt làm ăn thua lỗ, dự định sang tay cửa hàng.
Lần này, các khoản khác cũng thống nhất rồi, chỉ có giá tiền là chưa bàn xong.
“Kinh thành thực sự là tấc đất tấc vàng, cửa hàng trân châu mà mở ra, chỉ được thắng chứ không được phép thua.”
Lý Quả ngược lại cảm thấy chẳng ép giá được bao nhiêu, đây là đất dưới chân thiên tử, vốn đắt đỏ như vậy.
“Đúng vậy, lỡ mà thua, ta cũng chỉ đành mặc áo rách ra đầu phố xin cơm thôi.”
Chu Chính Mẫn vỗ vỗ vỏ đậu trên tay, nghe khẩu khí hắn, ngược lại là khá bất cần.
“Chính Mẫn, hay ngươi ngẫm lại đi, đến lúc khai trương, ngươi làm sao nói chuyện với bên chỗ bá phụ ngươi.”
Bá phụ Chu Chính Mẫn là đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-gieng/2270100/quyen-3-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.