Buổi chiều, khách hàng chỉ lác đác mấy người, phu thê lão Lưu vây quanh bên lò lửa, mệt mỏi buồn ngủ. Lý Quả gọt bầu, lòng có chút tâm sự.
“Chủ quán, cho một bát canh bầu đi.”
Một thanh âm trong trẻo vang lên, Lý Quả ngẩng đầu, nhìn thấy nam tử trẻ tuổi dáng vẻ tài hoa đang đứng trong tiệm, chính là vị khách than đói bụng hồi hôm qua, giục Lý Quả nhanh chóng đưa đồ ăn cho thư sinh.
Phu thê lão Lưu mở mắt ra, bà lão đứng dậy, dự định lại đây chào hỏi. Lý Quả nói: “Để ta làm cho, lão bà bà cứ nghỉ ngơi đi.”
Làm việc ba, bốn ngày ở quán canh bầu, Lý Quả là người thông minh khéo léo, sớm biết cách làm một bát canh bầu, nước canh bao nhiêu, thịt dê bao nhiêu rồi mì phải cho bao nhiêu rồi.
Cậu tay chân lanh lẹ, làm xong một bát, bưng đến trước bàn thư sinh.
“Khách quan, từ từ dùng.”
Nhìn canh bầu được bưng tới, thư sinh xoa tay lấy đũa, cái dáng vẻ cao hứng của hắn cứ như trước mắt là món ngon của hoàng cung vậy.
Lý Quả nhìn hắn ăn ngon lành, nghĩ với trang phục này, hắn ta hiển nhiên là một thế gia tử, vì sao lại yêu thích món ăn phổ thông đến vậy.
“Tiểu nhị, nghe khẩu âm ngươi không phải người kinh thành, ngươi là người nơi nào thế?”
Phát hiện tiểu nhị đang nhìn mình chăm chú, thư sinh đơn giản hỏi cậu.
“Ta là người Thứ Đồng.”
“Vậy thì rất xa rồi, vì sao lại đến kinh thành?”
Lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-gieng/2270095/quyen-3-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.