Quả nhiên, đúng 12h, toàn bộ tình nhân ôm nhau, khi chỉ nghe thấy mộttrận "chiêm chiếp" to lớn, trên bờ sông lững lờ, vô số con chim nhỏ sợhãi bay ra.
Lập tức lấy hết sức tinh thần, nhìn kỹ, xem nụ hônsâu lãng mạn kiểu Pháp, kiểu kín đáo cổ điển Trung Quốc, kiểu bò hoangdã điên cuồng Tây Ban Nha, kiểu tình dục biến thái Nhật Bản... quả làphong phú, cái cần đều có.
Đột nhiên một hơi thở nóng sát gần bên tai tôi, một giọng nói thì thầm: "Nếu không, chúng ta cũng nhập gia tùy tục nhé."
Tôi giật mình, quay đầu, nhìn rõ gương mặt tuấn tú của Lâm Hôn Hiểu chầmchậm sát gần tôi, sống mũi cao, gương mặt gầy trắng nõn, còn nữa, đôimắt đen, giống như ngọc, như dòng nước xoáy rực rỡ, kéo tôi lại gần, lại gần.....
Cũng may đang giây phút quan trọng, lý trí chiến thắng tình cảm, không, bản năng. Tôi đẩy đầu cậu ta ra.
"Đừng làm lỡ chị xem kịch hay!" Tôi quay đầu đi, vẻ mặt bình tĩnh, tim ganlại nhảy phập phùng. Nguy hiểm quá, nguy hiểm quá, xém chút phạm tội.
Dì Lâm người ta nhờ tôi nấu cơm cho con trai dì ăn, tôi lại suýt ăn con trai dì rồi!
Chúc Thảo Nhĩ, mày đúng là sói rừng khoác áo gió!
"Hắt hắt xì!" Một trận gió lạnh thổi tới, tôi liền hắt hơi một cái.
Không phải chứ, mình tự nói xấu mình mà cũng có thể hắt hơi ư?
Tôi không còn gì để nói.
Lúc này, Lâm Hôn Hiểu đột nhiên lấy khăn xuống, quàng lên cổ tôi, tôi vội vàng từ chối: "Không cần đâu."
Cậu ta đáp cũng không thèm đáp lời, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-gieng-hac-am/203953/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.