Tôi ngơ ngẩn gật gật đầu.
"Cô ấy đang nổi giận với cái giường,tính khí không được tốt, cô đợi chút đi." Hoa Thành mời tôi vào phòng,sau đó lấy áo khoác, mỉm cười nói: "Tôi có chút việc, đi trước, buổitrưa quay lại."
Cửa đóng lại một phút sau, tôi mới tan băng, lập tức chạy tới phòng ngủ nhìn, chỉ thấy Chí Chí ngồi trên giường, áo sơmi chưa chỉnh lại, đầu tóc lộn xộn, hai mắt đờ đẫn.
Trong lòngtôi đau như cắt, chạy bổ lên trước ôm cô ấy, nước mũi và nước mắt điêncuồng rơi: " Bạn thân mến! Đều là mình hại cậu, nếu mình không gâychuyện với tên lưu manh, cậu sẽ không cần ra tay giúp mình, cậu không ra tay giúp mình sẽ không thể bị Hoa Thành để ý, cậu không bị Hoa Thành để ý sẽ không đi thi rượu với anh ta, không đi thi rượu với anh ta sẽkhông bị anh ta chuốc say, không bị anh ta chuốc say cậu sẽ không bị ănsạch như chùi, đến mẩu vụn cũng không còn."
"Hít nước mũi lại,buồn nôn chết đi được." Chí Chí đẩy tôi ra, nhíu mày nói: "Cái gì ănsạch như chùi, đến mẩu vụn cũng không còn, cậu đang nói cái gì?"
Tôi nghe lời hít hít mũi: "Lẽ nào cậu không phải bị anh ta ......"
"Không có." Ngữ khí chắc như đinh đóng cột.
Tôi tò mò: "Vậy rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Chí Chí ngửa mặt về phía sau, "phịch" một tiếng ngã xuống gối.
Hóa ra, hôm qua sau khi bị Hoa Thành giật điện thoại, hai người liền ngồi xuống mặt đối mặt, anh một chén tôi một chén.
Thấy chai rượu không trên bàn càng lúc càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-gieng-hac-am/203951/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.