Mặt biển tối đen phản chiếu bầu trời đêm le lói ánh sao, Tái Sinh Hiệu nhấp nhô theo con sóng trên mặt biển, ánh đèn hiệu ở đầu và đuôi thuyền tựa như những con mắt của ma quỷ, trong khoang thuyền và trong buồng lái đều chiếu ra ánh đèn màu vàng, chỉ là chẳng có lấy một điểm sinh khí của con người, chỉ có tiếng sóng đơn điệu vỗ vào thân thuyền chẳng bao giờ ngơi nghỉ.
Lăng Độ Vũ lặn tới cạnh thuyền, lặng lẽ trồi lên mặt nước ở chỗ đuôi thuyền, anh dùng một lưỡi câu có sức hút mạnh bám vào thân thuyền, mượn lực rời khỏi mặt nước, cái lưỡi câu thứ hai bám ở chỗ cao hơn, tới cái móc câu thứ năm, anh đã nhẹ nhàng nhảy lên đuôi thuyền như một con mèo.
Trên thuyền hết sức yên lặng, chẳng có lấy nửa điểm tiếng người.
Chỉ có với linh giác hơn hẳn người thường mới cảm thấy một trận cảm giác buồn chán và khó chịu bất thường, anh không hiểu vì sao lại có cảm giác khó chịu khác thường này, nhưng lúc này đã không có thời gian để suy nghĩ về chuyện đó, phải làm công việc chính yếu trước. Anh lôi từ cái bọc không thấm nước ở sau lưng ra một khẩu súng bắn kim thuốc mê, tựa như quỷ mỵ mà xông vào boong thuyền đang lặng yên. Không phải lúc tất yếu, anh không bao giờ sử dụng công cụ có sức sát thương mạnh.
Buồng lái ở tầng trên cùng, dưới là khoang thuyền có hai tầng.
Anh đi vào trong khoang, đưa mắt nhìn vào bên trong.
Trên cái bàn ăn dài chất đầy rau quả, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-do-vu/3958108/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.