Đêm qua, thời điểm Nhất Kiếm ăn giải dược, ý thức đã mơ hồ không rõ, căn bản không thể nhớ đã có sự tình gì phát sinh. Nên lúc này nghe Mạc Thu kể lại lúc đó giải dược chỉ còn một phần, hắn cư nhiên lại tranh mất của vị thiếu niên chế dược kia. Nhất Kiếm nghe đến đó trừng lớn mắt, không thể tin được:
“Lão tử cư nhiên làm ra loại sự tình này!”
Mạc Thu cùng Nhất Kiếm đi ra khỏi sương phòng, khi nói đến đoạn này thần sắc cũng trầm xuống. Y thấp giọng nói:
“Ngươi thực đã quên a. Bất quá loại *** dược này chỉ cần mập hợp sẽ được hóa giải. Ta tuy rằng có thể giúp ngươi giải độc, nhưng ngươi ngay cả ta đến gần cũng không cho, liều mạng quyết giành được phần giải dược kia.”
Mặt Nhất Kiếm loạn chuyển nhất thanh nhất bạch, nhu nhu mái đầu Mạc Thu nói:
“Đêm qua nơi đây đông người như vậy, lão tử sao có thể hủy hoại thanh danh ngươi được.”
“Hừ.”
Mạc Thu lên liếng, thanh âm không hề mang theo nữa điểm hờn giận:
“Nhưng lão tử cao hứng để cho ngươi hủy.”
Nhất Kiếm nói đến đây cũng không có biện pháp, lắc lắc đầu, lại khẩn trương hỏi:
“Người bị ta đoạt mất giải dược kia, ngươi có biết là ai không? Đối phương hiện tại thế nào?”
Mạc Thu phiêu mi liếc nhìn Nhất Kiếm:
“Người nọ gọi là Triệu Bát, nghe qua liền biết là giả danh. Mỹ nhân nữ phẫn nam trang mà tiểu nhị từng nói bị Phi Thiên Biên Bức kia nhìn trúng cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-dang-giang-ho-chi-thiet-kiem-xuan-thu/2520815/quyen-3-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.