Trời vừa sáng, Tiểu Xuân vác trên lưng một bao hành trang, bên hông mang theo Long Ngâm Phượng Lệ kiếm, đi thẳng tới tiền viện Yên Ba Lâu kêu tiểu nhị đem ra một bát mì Dương Xuân, tiếp đến là hai cân thịt bò, rồi cứ thế chúi mặt vào mà ngấu nga ngấu nghiến.
Dạo này cắm rễ tại dược phòng cũng chưa từng được ăn một bữa nào thật thỏa thích, giờ lại nghe tin ở phía Nam xuất hiện nạn đói do dịch bệnh hoành hành, mới tự nhủ trước khi đi cần phải ăn no nê một chút a~~ … Đến nơi cũng sẽ không lo đói bụng.
Ăn xong hai bát mì vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn, hắn giơ tay toan gọi tiểu nhị mang thêm một bát nữa lên, chợt một bạch y nhân không biết xuất hiện tự bao giờ, lẳng lặng ngồi xuống bên cạnh hắn, cất giọng trầm thấp, thanh lãnh: “Một lồng bánh bao chay.”
“Khụ!” – Tiểu Xuân vừa thấy người kia tới liền giật thót, thân đổ cả về phía trước mà sặc, suýt chết nghẹn.
Vân Khuynh mang theo bao hành trang, đặt Ngân Sương kiếm lên trên bàn, thản nhiên giật lấy chén trà Tiểu Xuân đang bưng trên tay, chậm rãi uống liền mấy hớp.
“Vân Khuynh… sao lại sớm như vậy?” – Tiểu Xuân nói, lộ rõ vẻ mặt tươi cười.
“Nếu không sớm, lại không tìm được ngươi.” – Vân Khuynh hừ lạnh một tiếng.
Từ chén trà sứ tỏa ra một luồng nhiệt khí, thế nhưng hơi ấm từ nước trà cũng chẳng thể làm tan đi thứ ác khí âm hàn trong người, ngón tay của Vân Khuynh đông lại đến cứng đờ. Trong phòng tuy có hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-dang-giang-ho-chi-ma-giao-giao-chu/121954/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.