*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên ngoài Đoan vương phủ thành lũy vây quanh, tường cao năm trượng có dư, chu vi bốn cửa khép kín, đóa khẩu (*) trên bờ thành bố trí cơ man bạch y thị vệ cầm cung trấn thủ, hướng xuống đất thăm dò, còn một mảng đen nghịt dày đặc bên dưới là cấm vệ quân của hoàng thành.
Đôi bên giương cung tuốt kiếm, chiến sự căng như tên đã lắp vào cung chỉ chực bắn ra.
Tiểu Xuân hai chân điểm nhẹ, thân hình uyển chuyển nhảy bật lên đứng trên tường đóa.
[Tuyết lại rơi rồi…] hắn ngẩng đầu lên nhìn, đêm ba mươi nhìn không thấy trăng, giữa không trung tối như mực còn thấy hoa tuyết bay xuống, cảm thấy lạnh, liền kéo vạt áo cho kín hơn.
Cúi đầu, Tiểu Xuân khoanh hai tay gọi to xuống Tề Vũ đang dẫn đầu đại quân đứng bên dưới [Tiểu tứ tử, ngươi cũng quá nhẫn tâm, đêm giao thừa lại không để các vị huynh đệ nhà người ta trở về đoàn viên cùng thân nhân, còn kéo người đến gây chiến với Đoan vương phủ, ngươi a, cẩn thận kẻo mà sau này có được làm hoàng đế đi chăng nữa, cũng không thu phục được nhân tâm đâu!]
[Triệu Tiểu Xuân, ngươi còn dám nói năng bậy bạ cái gì!] Tề Vũ cười [Tiểu thất đâu, sao không cùng ngươi xuất đầu nhận tội? Hay là hắn vì quá sợ hãi, đã cúp đuôi lại bỏ chạy trước rồi?]
Tiểu Xuân ở trên thành đóa lại ngồi chồm hổm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-dang-giang-ho-chi-duoc-su/2245421/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.