Nguyệt sáng sao thưa, hôm nay là sinh nhật sư phụ, cũng không biết là bao nhiêu tuổi nữa. Trong cốc, vẫn còn mấy huynh đệ đang chúc thọ, uống đến mức lảo đảo xiêu vẹo hết thảy.
Trời thì lạnh, trong đại sảnh, mấy người lăn ra ngủ, bên ngoài thêm mấy người nữa múa kiếm nghe vun vút. Còn hắn, Triệu Tiểu Xuân, duy nhất trong số đó là tỉnh táo, cũng bởi vì là kẻ duy nhất không được phép uống rượu.
Thực ra năm nay cũng đã mười tám rồi, sư phụ không cho hắn uống cũng thật là vô lý. Vì vậy, hắn lén lấy một vò Đào hoa nhưỡng bên bàn tiệc, dự định quay về phòng uống sạch một hơi, uống xong thì trả cái bình lại đại sảnh, chắc chắn sẽ không ai biết được.
Sung sướng ôm Đào hoa nhưỡng đi, vì quá đắc ý nên ngay lúc đi ngang qua cửa sổ phòng sư phụ vấp chân một cái, ngã sấp mặt xuống hoa viên, rượu đổ tràn cả lên người.
“Ai?” người trong phòng thính lực quá tốt, một tiếng động nhỏ cũng không thoát.
Tiểu Xuân vội vàng nín thở, bị phát hiện trộm rượu uống thì kinh khủng lắm đây!
Cửa sổ chậm rãi mở, hắn thấy sư huynh ló đầu ra, nhìn quanh quất một hồi lại đóng cửa. Tiếng nói trong phòng nhẹ nhàng vang lên, chính là cái giọng yếu ớt của sư phụ “Chắc là gió thổi!”
Tiểu Xuân cười thầm, may mà không bị phát hiện, không biết sư phụ sư huynh trong phòng bàn chuyện gì, liền tiếp tục nghe thử.
“Ai…” sư phụ thở dài.
“Hôm nay là sinh thần của người, xin đừng nghĩ nhiều như vậy!”
Nghe giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-dang-giang-ho-chi-duoc-su/121405/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.