Nghe nói kẻ hôn mê hai ngày hai đêm đã tỉnh lại, Hàn Hàn vội rời khỏi bạn chí thân đến phòng Tiểu Xuân, thế nhưng mở cửa phòng ra thì thấy Tiểu Xuân đang ôm gương tự soi, ngó nghiêng nheo mắt làm đủ kiểu mặt, nhìn rất kỳ quái.
[Ngươi đang làm gì?] Hàn Hàn vốn còn vô cùng lo lắng thương thế của hắn, nhưng thấy bộ dạng này, lời quan tâm treo ngoài cửa miệng còn chưa kịp nói đã đã phải nuốt xuống. Chỉ muốn lắc đầu.
[Cứ cảm thấy gương mặt này là lạ.] Tiểu Xuân làm bầm mấy tiếng rồi đặt gương xuống, rót một chén trà ngồi uống.
[Lạ thế nào?]
[Ừm.] Tiểu Xuân ngẫm nghĩ [Cũng không nói được.]
Hàn Hàn đặt một tấm hồng tiên lên mặt bàn, nói [Phó cung chủ Phù Hoa cung Lâm Ương hôm qua hạ chiến thiếp. Ngươi không chừa lại cho hắn một chút mặt mũi, bêu giếu hắn ngay trước mặt anh hùng thiên hạ, mắt trái sưng lên như quả hạch đào tán không tán được, lần này xem phải làm sao.]
Hàn Hàn cũng đã chuẩn bị đối sách trong hai ngày Tiểu Xuân hôn mê, vừa định mở miệng, đã thấy Tiểu Xuân nhanh như chớp vớ lấy hồng tiên xem xét tới lui, sau đó hỏi [Tại sao ngoại trừ hai chữ ‘chiến thiếp’, chả còn viết cái gì khác, ít nhất cũng phải viết tên ta lên chứ!]
[Dám hỏi tiểu huynh đệ đây quý tính đại danh là chi?] Hàn Hàn liếc xéo hắn.
Tiểu Xuân cười to, lúc này mới nhớ ra [Cũng phải! Ta còn không biết mình tên gì, hắn làm sao biết.]
[Kỳ thực ta cũng có thể giúp ngươi từ chối Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-dang-giang-ho-chi-duoc-su-trieu-tieu-xuan-lich-hiem-ky/4604024/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.