Tiểu Linh và An Long chia nhau đi thi hành nhiệm vụ, trong lúc mọi người đều tập trung ăn giỗ ở nhà của Xuân Bá thì Tiểu Linh và An Long đã đi đến thôn làng. Đầu tiên là thầy giáo Hạt Dư gần nhà của Tiểu Linh, ông ta xin về sớm để soạn bài mai dạy học trên trường. Đang đi trên đường bỗng nhiên Hạt Dư nhìn thấy một thân ảnh đang đứng từ xa, theo quán tính ông dụi mắt rồi ngước lên nhìn xem một lần nữa. Thì ông khá là bất ngờ.
"Ồ cháu bé hàng xóm, sao bây giờ cháu mới quay về làng vậy? Cháu có biết mấy hôm nay mọi người đều đi tìm cháu không hả? Mọi người đều rất lo lắng cho cháu đấy!"
Tiểu Linh mỉm cười thân thiện, hai ngón tay đan vào nhau, nói giọng thanh thoát bay bổng, khiến Hạt Dư ớn lạnh sống lưng.
"Cháu...cháu làm mọi người lo lắng thế ạ?"
Hạt Dư gật đầu, ông bước lại gần nắm lấy hai bàn tay của Tiểu Linh, ông cảm nhận được hơi lạnh lẽo toát ra từ bàn tay bé nhỏ này.
"Đúng thế! Nhưng...nhưng sao tay cháu lại lạnh thế! Cháu mau về nhà mặc thêm quần áo vào đi cho đỡ lạnh!"
Tiểu Linh cười nham hiểm:
"Thế cơ ạ! Nhưng cháu không cảm thấy lạnh!"
Hạt Dư xoa xoa đôi bàn tay của Tiểu Linh:
"Trời ơi, tay cháu lạnh thế mà cháu còn bảo không ư? Cái con bé này lúc nào cũng khiến mọi người lo lắng như vậy!"
Tiểu Linh mặt trắng bệch:
"Hahaha...quỷ còn biết lạnh hay sao?"
Hạt Dư run người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-am-duong/2904992/chuong-33.html