Mẫn Châu nghe thấy giọng nói của Tô Huy bỗng dưng đáng sợ quá, hắn nuốt nước bọt nói.
"Này Tô Huy, cậu đang nói gì thế? Không phải là tôi không có ý giúp cậu, nhưng mà bây giờ đã quá khuya rồi. Gia đình nhà tôi còn phải đi ngủ nữa, có gì sáng mai cậu hẵng đến có được không?"
Yến Loan cười quái dị:
"Gia đình mày muốn đi ngủ sao? Được, tao sẽ cho gia đình của mày chìm vào giấc ngủ ngàn thu luôn, hahaha..."
Yến Loan dùng lệ khí đánh văng cánh cửa, Mẫn Châu nhìn thấy Tô Huy đang đứng trước cửa nhà mình nhìn vào trong nhà bằng cặp mắt trắng dã. Hắn sợ hãi run rẩy tay chân, người hắn như mềm nhũn cả ra, hắn lắp bắp nói.
"Cậu...cậu muốn làm gì?"
Tô Huy bước đến gần hắn, mắt, tai, mũi, họng của Tô Huy chảy máu ồ ạt ra ngoài nhìn rất kinh khủng. Hắn nhe răng ra cười man rợ nói với Mẫn Châu.
"Tại sao cậu không giúp tôi, tại sao? Hahaha..."
Mẫn Châu sợ hãi run bần bật, trời ơi người đang đứng trước mặt của hắn là quỷ chứ không phải là người. Hắn sợ đến nổi mặt tái xanh, chân hắn đông cứng không thể nhúc nhích, vợ hắn thấy chồng làm gì lâu quá bèn ngồi dậy đi ra khỏi phòng.
"Chồng ơi, anh làm gì lâu thế?"
Vợ hắn đi ra phòng khách nhìn thấy cảnh tượng đó liền hoảng hốt hét lên.
"Áaa...có quỷ!"
Con gái hắn bị tiếng của người vợ làm cho tỉnh giấc, người con bèn ngồi dậy đi ra phòng khách dụi dụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-am-duong/2904952/chuong-49.html