🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




Yến Loan nhìn thấy anh đang chần chừ lưỡng lự thì cô nói:



"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau lau nó đi!"



Nguyên Trung nghe cô nói xong thì anh lấy khăn tay lau sạch lá bùa được vẽ ở giữa ngực, chiếc khăn tay dính đầy mực chu sa. Anh ném khăn tay ra góc sân, Yến Loan liếc mắt khăn tay tự bốc cháy, sau khi cháy xong chỉ còn lại nắm tro tàn. Lúc này anh mới dám bước đến lại gần cô, anh hỏi han.



"Cô không sao chứ?"



Yến Loan lắc đầu:



"Thiếp không sao! Chúng ta mau vào nhà thôi!"



"Ừ!"



Hai người dìu nhau vào trong miếu, bây giờ ngôi miếu này đã biến thành một ngôi biệt phủ siêu to, hoành tráng. Có rất nhiều người hầu đi đi lại lại tấp nập, bọn họ quét dọn nhà cửa, nấu ăn, canh gác. Nguyên Trung nhìn thấy mà há hốc mồm, anh không ngờ tuy là ảo ảnh nhưng lại chân thật đến lạ. Suốt cuộc đời anh có nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày mình được ở trong một căn biệt phủ hào nhoáng như vậy.



Yến Loan hỏi anh:



"Chàng đói bụng chưa? Để thiếp sai gia nhân đi nấu bữa tối cho chàng nhé!"



Nguyên Trung chần chừ:



"À ừ nhưng mà ăn được không vậy?"



Yến Loan mỉm cười e thẹn:



"Sao thế? Chàng sợ à?"



Nguyên Trung xua tay:



"Ahaha, đâu có, đâu có sợ gì đâu? Ăn thì ăn!"



Yến Loan sai gia nhân đi nấu bữa tối thịnh soạn cho Nguyên Trung ăn, sau khi bữa tối đã được nấu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-am-duong/2904937/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Làng Âm Dương
Chương 57
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.