Sau khi nhóm người của Phù Du rời đi, ba người lại tiến vào viện nghiên cứu dược phẩm, đúng như lời A Cửu nói, bên trong chỉ còn lại một đống dụng cụ, các kệ trong phòng nghiên cứu đều trống rỗng. Cuối cùng, họ tìm thấy một chồng tài liệu trong két sắt trong một văn phòng, vì không phải dân chuyên nghiệp và không thể hiểu được những dữ liệu lộn xộn nên họ quyết định mang tài liệu trở lại xe và chở đến Quận 5.
Sau khi từ viện nghiên cứu dược phẩm trở về, tâm tình Diệp Tiêu không tốt cho đến tối hôm sau, ngay cả khi uống sữa ngọt cậu cũng cảm thấy choáng váng. Thậm chí người vô tree như Giang Can Xán cũng lén lút đi tới chỗ Lăng Thần hỏi hắn có phải đang bắt nạt bạn nhỏ hay không.
Nhìn thấy Diệp Tiêu ngơ ngác nhìn con thỏ chạm khắc bằng gỗ treo trên bao kiếm, Lăng Thần dùng ánh mắt ra hiệu với Giang Xán Xán và những người khác. Giang Xán Xán nhận lệnh, chắp hai ngón tay lại, chạm vào đuôi lông mày chào, kéo Giang Mục cùng Giảm Lan cứ như con thỏ nhảy xuống xe, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Bọn họ rời đi hết rồi, Lăng Thần ôm Diệp Tiêu ngồi lên trên đùi mình, hỏi cậu, "Bé con của chúng ta đang không vui sao?"
Diệp Tiêu chần chờ hai giây, thử giơ hai tay lên vòng qua cổ Lăng Thần, giọng điệu rầu rĩ, "Vâng, em hơi không vui."
Cậu dựa đầu vào vai Lăng Thần, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể đối phương truyền đến, từ từ thả lỏng.
Lăng Thần bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-trong-sinh-thu-ba/3544173/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.