"Xin chào." Diệp Tiêu học theo Lăng Thần, thả lỏng dựa vào thân cây, nghĩ hồi thì bổ sung, "Noah, đã lâu không gặp."
Âm thanh máy móc điện tử nghiêm túc phát ra tiếng cười, "Ha ha ha, đã lâu không gặp."
Diệp Tiêu thành thật tỏ vẻ, "Noah, cậu đừng cười như vậy, tiếng cười dị quá."
Âm thanh máy móc điện tử biến mất trong chốc lát, bỗng nhiên, tiếng cười khẽ của Lăng Thần vang lên bên tai Diệp Tiêu. Cậu đột nhiên mở mắt ra và nhìn xung quanh, chỉ thấy khoảng không gian yên tĩnh, không có một ai.
Diệp Tiêu thất vọng nhắm mắt lại lần nữa, kéo chiếc áo khoác to rộng mặc trên người mình lên.
Noah: "Xin lỗi, tôi tưởng cậu thích giọng cười này lắm chứ, dường như cậu rất buồn? Các số liệu trong cơ thể cậu đang dao động, bao gồm huyết áp, nhịp tim, tận suất hơi thở."
Diệp Tiêu ôm đầu gối, cuộn tròn người, mãi lâu sau mới nhỏ giọng trả lời, "Ừ, tôi hơi nhớ đội trưởng."
Noah: "Xin lỗi, tôi không hiểu."
Diệp Tiêu lắc đầu, "Không sao." Cậu hít một hơi thật sâu, điều chỉnh cảm xúc, "Noah, nhiệm vụ tiếp theo là gì?"
Thời gian và địa điểm cho mỗi lần sống lại là hoàn toàn khác nhau, Noah sẽ cho cậu biết điểm hẹn ngay từ đầu. Chỉ sau khi đến điểm hẹn này, cậu mới có thể thiết lập một cuộc đối thoại với Noah và biết được nội dung nhiệm vụ cụ thể.
Âm thanh máy móc điện tử của Noah lần nữa vang lên, "Diệp Tiêu, mở mắt ra."
Diệp Tiêu theo lời mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-trong-sinh-thu-ba/3544160/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.