"Bạn nhỏ là gián điệp ạ?" Giang Xán Xán đột nhiên đứng lên, cánh tay đụng vào chiếc súng trong góc cũng không để ý.
Gã vô thức nhìn sang sắc mặt Lăng Thần, nhìn thấy gương mặt chỉ huy nhà mình lạnh lẽo như kết đường băng vậy, trên người tản ra hơi thở "Không ai được đụng tới bố."
Nhưng không nói câu phản bác nào.
Giang Xán Xán nhanh chóng thu hồi tầm mắt, cổ họng đau rát, "Anh chắc chứ?"
Vẻ mặt Phương Văn Triết trịnh trọng gật đầu và lặp lại những thông tin mà hắn đã nói với Lăng Thần trước đó.
Giang Xán Xán ngây ra, vẫn còn chưa tin, "Sao nhóc ấy có thể là...... Người của Thánh Tài? Bạn nhỏ luôn đi theo sau Xán gia tôi, bộ dáng ngoan ngoãn gọi Xán Xán ca ấy hoàn toàn không nhìn ra được——"
Nghe thấy câu này, Giang Mộc ngồi ở bên cạnh ngước mắt nhìn gã, "Anh đoán xem?"
Giang Xán Xán vỗ ngực mình, cười gượng hai tiếng, "Được thôi, là ngoan ngoãn đi sau Thần ca muốn được ăn kẹo." Gã thở dài, nhớ tới trưa nay Diệp Tiêu còn cùng gã cùng đi rửa mũ cối, mũi liền đau nhức.
Khi ngồi về chỗ, Giang Xán Xán yên lặng đưa tay cầm lấy khẩu K57, tìm mảnh vải đã sờn cũ bắt đầu nghiêm túc lau cẩn thần.
Chà chà lau lau —— mẹ nó, sao cứ cảm thấy có chỗ nào không thích hợp! Chỗ nào cũng kì cục vô cùng.
Giang Xán Xán cố gắng phát huy trí thông minh có hạn của mình mà tự hỏi, vẫn cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-trong-sinh-thu-ba/3544149/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.