Hai tháng nữa là sinh nhật Từ Văn, cũng là ngày kỷ niệm tròn năm năm yêu nhau của họ. Lần này là Từ Văn đặt chỗ, đó là một nhà hàng Quảng Đông gần chỗ làm của Lưu Ngạn.
Lưu Ngạn mặc áo lông vũ chậm rãi chạy vào, chà xát hai bàn tay bị lạnh tới đỏ ửng, nhìn Từ Văn đang mặc áo khoác nhung hỏi: “Có chút việc nên tới trễ, đợi lâu chưa?”
“Cũng hơi lâu.” Từ Văn rót cho hắn một tách trà nóng, “Đợi lâu sẽ làm tôi buồn lắm.”
Lưu Ngạn thấy có lỗi với anh, uống xong ngụm trà lại mồm năm miệng mười xin lỗi Từ Văn bảy, tám lần. Từ Văn thấy hắn ngượng quá, gọi một ly Cocktail tới chặn miệng hắn.
Lưu Ngạn thưởng thức rượu ngon, chợt thấy Từ Văn mặt mày như đánh trận ra ngoài nhận điện thoại. Lúc quay lại, Lưu Ngạn sốt ruột hỏi anh có chuyện gì, chỉ thấy anh kín miệng như bưng lắc đầu, lát sau mới nói: “Từ Tư vừa gọi điện cho tôi, nói mẹ tôi cuối cùng cũng quyết định tách ra ở riêng với cha tôi hồi tuần trước. Tết Nguyên Đán năm nay tính qua gặp cậu.”
“Qua gặp tôi?” Ngụm rượu trong miệng Lưu Ngạn suýt chút phun ra ngoài.
“Phải, bà ấy muốn gặp cậu một lúc. Cha tôi vẫn không chấp nhận được tình hình hiện tại, mẹ tôi sợ cả đời này ông ấy cũng không nhìn mặt tôi, nên đã đồng ý Từ Tư ra ở riêng.”
Lưu Ngạn vui như mở cờ: “Sao em gái cậu lại kiên trì với việc ly hôn của hai bác vậy?”
“Con bé nghĩ nếu năm đó hai người họ ly hôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-to-tinh-thu-muoi-mot/1171570/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.