Vì sợ bạn mình đợi lâu nên cô chỉ xuống nhà chào hỏi ba mẹ rồi đi thẳng ra cổng luôn.
"Tiểu An à, đi th..."
Diệp Tịch Y mặt mày hớn hở chạy ra ngoài, khi vừa nhìn thấy người đứng trước mặt không phải là Mộ Ninh An thì cô bỗng chốc khựng người lại, lời nói cũng theo đó mà trở nên lắp bắp.
Người ở trước mặt cô là Mộ Tẫn Ngôn, là người mà cô đang dần dần quên đi, là người mà suốt 2 tháng nay cô không gặp mặt.
Hôm nay anh không mặc âu phục đi làm, mà mặc một bồ đồ nhìn qua có vẻ là sẽ đi chơi cùng cô và Mộ Ninh An. Anh mặc một chiếc quần âu màu đen, áo sơ mi trắng và chiếc áo len mỏng ở ngoài, khoác thêm chiếc áo khoác màu nude dài qua gối. Bình thường mặc vest trông anh đã rất đẹp rồi mà hôm nay anh mặc như thế lại càng đẹp hơn, chỉ có điều là bình thường trông sẽ lạnh lùng và đáng sợ nhưng hôm nay thì có vẻ dễ gần hơn nhiều.
Sao hôm nay anh lại ở đây?
Anh sẽ đi chơi cùng cô và Ninh An sao?
Thấy cô cứ sững người ra như thế thì anh lên tiếng hỏi:
"Em không định lên xe à?"
Lúc này cô mới lấy lại tinh thần rồi trả lời anh: "Sao lại là anh, Ninh An đâu?"
"Tôi không thể đến đây à?" Anh tiến sát lại khiến cô bất giác lùi về sau, khuôn mặt đỏ bừng lên vì ngại.
"Kh..không phải, nh..nhưng Tiểu An nói là sẽ đến đón em."
"Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-to-tinh-thu-99/2750095/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.