“Chúc phu nhân cũng thật là tự tin.” Mộ Dung Ngữ Yên không buồn giả vờ giả vịt nữa, dứt khoát nói thẳng với Tạ Phác: “Chúc Hợp là người ta nhìn trúng, ta khuyên Chúc phu nhân nên thoái vị sớm thì hơn.” Từ lúc nàng bước chân vào cửa Chúc phủ, Tạ Phác chưa từng thất thố hay ghen tị khi nghe nàng ta nói thích Chúc Hợp.
Yến Thu và Yến Hà đã sắp sửa nổi trận lôi đình, nếu không phải bị hạn chế bởi thân phận nô tỳ, hai người đã đứng lên đánh cho nàng ta một trận rồi vứt ra ngoài đường!
Tạ Phác cười nói: “Công chúa không phải tự tin bình thường đâu, ngươi có biết từ lúc vào cửa cho đến giờ, ngươi vẫn luôn mồm gọi ta là Chúc phu nhân không?”
Muốn đấu với nàng, cũng không nhìn lại mình xem có bản lĩnh bước chân vào Chúc phủ hay không. Dạo này không có ai đến đấu đá với nàng nên Tạ Phác cũng thấy hơi ngứa tay chân.
Mộ Dung Ngữ Yên ngừng một lát, sau đó… Mấu chốt đâu có nằm ở cái xưng hô?
Mộ Dung Ngữ Yên bị Tạ Phác nói như vậy thì vô cùng khó chịu, nàng chưa từng nghĩ tới điểm ấy, bây giờ bảo nàng đổi cách xưng hô cũng thật xấu hổ, Mộ Dung Ngữ Yên lần này chính thức bị dồn đến góc tường.
“Tạ Phác, ta đã quá xem thường ngươi!” Cho dù mở miệng là nhận thua nhưng Mộ Dung Ngữ Yên tuyệt đối không bao giờ cho phép bản thân yếu thế, nàng ưỡn thẳng sống lưng, cao ngạo nhìn Tạ Phác.
Tạ Phác nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-thu-hai-tra-nam-song-lai/3336016/chuong-59.html