“Muội chỉ cảm thấy hơi lạ, trên đời này vẫn còn người yêu thê hơn mạng như Chúc Hợp, luôn mồm nói yêu nàng, cũng không hợp với lẽ thường.” Tần Chân Nguyệt bổ sung một câu.
Tần Chí Vũ đăm chiêu suy nghĩ.
“Đại ca cũng cảm thấy kì lạ đúng không?” Tần Chân Nguyệt lặng lẽ quan sát Tần Chí Vũ rồi chợt cười cười hỏi hắn.
Tần Chí Vũ yên lặng liếc nhìn Tần Chân Nguyệt: “Ngươi về đi.”
“Vâng, đại ca.” Tần Chân Nguyệt nhu thuận lui ra ngoài.
Sau khi Tần Chân Nguyệt ra khỏi phòng, Tần Chí Vũ còn suy tư thêm một lúc. Chúc Hợp chân trước vừa mới ra khỏi hoàng cung chân sau người đã tới cửa.
Nói dễ nghe là Hoàng Thượng ban thưởng mỹ nhân!
Chúc Hợp yên lặng nhếch môi nhìn vị mỹ nhân đứng trước mặt hắn. Bên cạnh còn có Tạ Phác cũng đang nhìn vị mỹ nhân mà Hoàng thượng ban cho Chúc Hợp.
Nàng yên lặng quay người nhìn lướt qua Chúc Hợp, ánh mắt khó hiểu nhìn hắn, sau đó xoay người trở về phòng.
Rành rành hắn đã nói đời này chỉ muốn một người thê tử là Tạ Phác, sao Tần Chí Vũ vẫn còn thưởng mỹ nhân cho hắn làm gì?
Mỹ nhân đứng trước mặt ngượng ngùng nhìn Chúc Hợp, nàng xinh đẹp không kém gì Hinh Nhi nhưng nếu so sánh thì Hinh Nhi nhiều hơn một nét dịu dàng ôn hòa. Vị mỹ nhân này cực kỳ lẳng lơ. Chỗ lồi nên lồi, chỗ lõm nên lõm. Mỹ nhân đẹp như vậy mà dùng để thưởng cho Chúc Hợp, cũng đủ chứng tỏ Tần Chí Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-thu-hai-tra-nam-song-lai/3336001/chuong-44.html