"Xem ra, phải nhờ lão tướng ra tay..."
Đoàn người lập tức chạy đến bệnh viện y, thời điểm bọn họ đi đến cửa phòng làm việc của viện trưởng, thư ký của Hứa Học Uy Triệu Đông đã đứng chờ ngoài cửa.
Nhìn thấy người đến là tổ trọng án, thần sắc Triệu Đông vừa giật mình vừa lúng túng, dù sao sáng sớm hôm qua bọn họ đã gặp mặt nhau, thời điểm đó người của tổ trọng án tới đây tìm chứng cứ. Triệu Đông không nghĩ tới lúc này đến vẫn là người của tổ trọng án, thế nhưng Thẩm Nghiêm không có dự định giải thích, anh vừa đặt chân tới đây liền hỏi: "Là ai phát hiện Hứa Học Uy mất tích?"
"... Là vợ của Hứa viện trưởng." Triệu Đông nói, đẩy ra cửa phòng làm việc. Trong phòng có một người phụ nữ đang lo lắng đi qua đi lại.
"Bà Mạnh, vị này là đội trưởng Thẩm tổ trưởng tổ trọng án cục cảnh sát, " Sau đó hắn lại đem tầm mắt di chuyển về phía Thẩm Nghiêm: "Đội trưởng Thẩm, vị này chính là phu nhân của Hứa viện trưởng, bà Mạnh Quảng Bình."
Mạnh Quảng Bình năm nay hơn năm mươi tuổi, tóc màu hoa râm, mặc một bộ quần áo rất bình thường, vừa nhìn là biết là người phụ nữ nội trợ điển hình. Bà cũng không kịp nghe được thân phận huyền cơ của Thẩm Nhiêm, mà là một mặt lo lắng nắm chặt tay Thẩm Nghiêm: "Đồng chí cảnh sát! Làm phiền các anh, mau giúp tôi tìm lão Hứa!"
"Bà Mạnh, bà đừng có gấp, có gì từ từ nói." Đối diện với Mạnh Quảng Bình, ngữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-theo-quy-an/2597575/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.