"Ta nghe đây. Sao vậy con gái." Giọng nói của Sở lão gia lập tức vang lên ở đầu dây. 
"Con quên mất bên ba đang đêm khuya. Ba chưa ngủ sao?" Khi điện thoại vừa đổ chuông Tuệ Linh nhớ ra chênh lệnh múi giờ giữa hai nơi đang định tắt máy. Không nghĩ tới ba cô vẫn còn thức. 
"Chưa ngủ. Vừa xử lí chuyện công ty xong. Con gái ta sao rồi, công việc có thuận lợi không." Ba Sở cũng không trách con gái nửa đêm còn làm phiền. Hai cha con cũng không nói chuyện thường xuyên ông ấy nhớ con gái còn không hết. Sao nỡ trách mắng được chứ. 
"Công việc cũng đừng nên thưa khuya như vậy chứ. Con gái sẽ lo lắng đó." Tuệ Linh nhìn đồng hồ đã hơn 8 giờ tối. Chênh lệch múi giờ thì hiện tại chỗ ba cô đang là 2 giờ sáng hôm sau rồi. Tuệ Linh nghe ông Sở nói thì rất lo lắng. Người trẻ bọn họ còn phải hạn chế thức khuya. Ba cô đã có tuổi rồi lại càng không nên thức khuya như vậy. 
"Cũng không phải thường xuyên. Con không cần lo lắng quá đâu. Con tính khi nào thì về thăm ông già này đây. Đi lâu như vậy cũng không thèm về nhà một chuyến thăm cha con." Ba Sở bắt đầu thấy nhớ con gái lâu ngày không gặp lập tức đề nghị con gái nên về nhà một chuyến. 
"Thật xin lỗi ba. Thời gian qua con bận quá. Dự định sau chuyến công tác này con về thăm ba được chứ. Con gái cũng rất nhớ người đó." Tuệ Linh nghe ba mình nói vậy cũng nhớ ra cô đã sang Pháp được nửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-theo-duoi-em/368026/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.