"Sao vậy. Nấu không ngon không hợp khẩu vị của em sao?" Đặng Lâm đi thay đồ quay lại thấy cô gái nhỏ của mình vẫn ngồi trước bàn ăn. Thức ăn trên đĩa cũng chưa động một miếng liền ân cần hỏi. Bàn tay còn nhẹ nhàng vuốt tóc cô gái chỉnh lại mấy sợi tóc rối. Chỉ sợ đồ ăn mình làm không hợp khẩu vị của cô. 
Tuệ Linh lắc đầu ngước mắt lên nhìn anh. Sơ mi trắng đã được thay đi rồi. Đổi lại là một chiếc sơ mi lụa đen tùy ý mở hai cúc bên trên. Kết hợp với quần âu đen và đồng hồ đeo tay. Không còn là dáng vẻ người đàn ông ấm áp lúc sớm nữa. Thay vào đó là sự xa cách, lạnh nhạt có lẫn một chút ngông cuồng thế nhưng cử chỉ lời nói đối với cô vẫn rất dịu dàng ân cần không chút thay đổi. Cô phát hiện ra anh mặc sơ mi đen nhìn cũng rất cuốn hút. Mang theo cảm giác hoàn toàn mới. Vậy mà trước đây cô không để ý. Trước đây cũng rất ít khi thấy anh mặc riêng sơ mi đen như vậy. 
Hoặc là trước đó quan hệ của bọn họ không tốt, anh không thể hiện hết rõ con người mình ra cho cô thấy. Lần nào cũng là những bộ đồ tây cắt may vừa vặn chỉnh tề với cơ thể. 
"Không phải. Đợi anh về cùng ăn." Cô gái nhìn người đàn ông cười dịu dàng đáp lại. 
"Thật ngốc. Không phải nói em ăn trước sao. Thức ăn lạnh rồi sẽ không ngon nữa. Để anh đi hâm nóng lại cho em." Búng nhẹ chóp mũi cô gái anh nói với giọng cưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-theo-duoi-em/368013/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.