Sau khi xác định rõ Tuệ Linh đã ngủ Đặng Lâm liền kéo chăn đắp cẩn thận cho cô rồi mới rời đi.
"Cạch..." Tiếng đóng cửa phòng vang lên. Bước chân Đặng Lâm vừa rời khỏi phòng. Người trên giường vừa rồi còn hít thở đều đều ngủ say liền mở mắt. Đôi mắt to tròn linh động hơi đọng một chút nước mắt.
Đưa tay chạm vào vị trí anh vừa ngồi. Cảm giác ấm áp còn lưu lại. Cả căn phòng đều thoang thoảng hơi thở bạc hà trên người anh lưu lại.
Nhìn khắp căn phòng một lượt Sở Tuệ Linh liền cười khổ. Cả căn phòng lớn như vậy chỉ có một mình cô. Người được gọi là chồng của cô chưa bao giờ lưu lại nơi này quá một tiếng đồng hồ cả.
Nghĩ tới nội dung tin nhắn hôm nay nhận được Tuệ Linh không khỏi chua xót trong lòng. Chồng của cô cùng người phụ nữ khác vào khách sạn. Anh thà rằng đi với người phụ nữ khác chứ không chịu động vào người vợ danh chính ngôn thuận như cô. Quả thật nực cười. Làm người vợ như cô cũng quá là thất bại đi? Mở to mắt nhìn chồng mình đi với người phụ nữ khác nhưng không thể làm gì. Hai người với danh nghĩa vợ chồng nhưng sống chung với nhau như người lạ.
Đây chính là một chuyện khôi hài không ai nghĩ tới.
Càng nghĩ sự tủi thân trong lòng càng không che lấp được. Nước mắt không ngừng rơi xuống thấm ướt cả vỏ gối bên dưới.
Mười mấy năm cô đơn phương yêu anh. Từ khi còn là một đứa trẻ đó chỉ là tình cảm ỷ lại. Bởi vì không có mẹ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-theo-duoi-em/367967/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.