Đến tối Tuệ Linh về nhà đã thấy bé con Linh Đan vui vẻ ngồi ở sofa ăn hoa quả xem hoạt hình với ông ngoại.
"Hi mommy." Cô bé vừa thấy mẹ về đã vẫy tay cười tươi chào. Thế nhưng trong miệng vẫn đang nhai quả nho làm hai má phồng lên giống như sóc nhỏ tham ăn.
"Con chào ba, chào công chúa của mẹ. Hôm nay đi chơi có vui không? Chụt…" Tuệ Linh để túi xách rồi tiền tới chỗ hai ông cháu cúi đầu thơm con gái một cái thật kêu hỏi.
"Dạ vui ạ." Cô bé cười ngọt ngào đáp lại mẹ rồi lại nhúp một quả nho đã được ông ngoại lột vỏ sẵn bỏ vào miệng nhai vui vẻ.
"Đi chơi gì vậy? Không phải cả ngày hôm nay con đều bận sao? Vẫn có thời gian đưa con bé đi chơi à?" Ông Kiên ngồi một bên đọc sách nghe con gái hỏi cháu gái có chút tò mò nên hỏi lại.
"Là Đặng Lâm, cháu trai anh ấy học cùng trường với Đan Đan nên tiện thể đón con bé đi ăn trưa rồi đi chơi." Tuệ Linh ngồi xuống ghế bên cạnh con gái rồi trả lời ông Kiên.
"Thái độ của nó với con bé thế nào?" Ba cô bỏ quyển sách trên tay xuống quay qua con gái hỏi. Đối với việc hai người gương vỡ lại lành ông không có ý kiến gì. Thể nhưng thái độ của Đặng Lâm đối với cháu gái Linh Đan mới là điều ông quan tâm.
Chỉ cần nhìn ngoại hình của hai người, không hỏi cũng biết không cùng huyết thống. Đâu có mấy người đàn ông chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-theo-duoi-em/2047312/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.