Sáng sớm hôm sau Tuệ Linh sau khi ở nhà anh ăn sáng xong thì lập tức đề nghị anh đưa mình về. Cô có chút nhớ con gái rồi. Đặng Lâm nào dám không nghe sau khi ăn sáng xong đưa cô về bên nhà. Sáng nay bé con Linh Đan còn phải đi học nữa. Cô phải về đưa con gái đi học, đã hứa với cô bé rồi. Bây giờ đã hơn 7 giờ. Không về nhanh sẽ không kịp giờ con gái tới trường.
Nhóc con Khải mập thì ở bên nhà với ông họ sáng sớm có người đưa đi học nên Đặng Lâm không phải lo.
"Được rồi anh có thể về." Tuệ Linh xuống xe trước cổng nói. Cô hoàn toàn không có ý định cho anh vào nhà.
"Không định mời anh vào nhà sao?" Đặng Lâm ngồi trên xe tỏ vẻ mặt đáng thương hỏi.
"Không tiện đâu. Vậy nhé em vào nhà đây." Tuệ Linh lắc đầu. Bé con nhà cô rất thông minh. Tuy rằng con bé không hiểu chuyện nam nữ nhưng không tránh khỏi sẽ hỏi này hỏi kia. Cô không muốn nhóc con tủi thân.
"Được rồi vậy tạm biệt. Trưa anh qua đón em đi ăn." Đặng Lâm nghiêm túc trở lại nói. Anh cũng không quá vội. Về ba Sở không lo nhưng cô bé Linh Đan thì anh không rõ lắm. Chưa biết cô nhóc có tiếp nhận mình không. Trước hết phải từ từ làm quen.
Sau khi cô vào nhà thì anh quay xe rời đi.
[Reng…reng…] điện thoại anh bỗng dưng đổ chuông. Xem thì là cuộc gọi từ số lạ. Không biết ai gọi tới. Theo lịch sự anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-theo-duoi-em/2047310/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.