Hai người ở trên phòng nô đùa một lát rồi xuống dưới ăn tối. Đặng Lâm cố ý dặn người làm nấu toàn những món cô thích. Thế nhưng Tuệ Linh chỉ ăn một chút rồi buông đũa. Có vẻ ăn không ngon.
“Sao vậy? Không hợp khẩu vị của em sao?” Đặng Lâm nhìn thấy cô dừng ăn thì hỏi. Những món này anh đều nếm qua rồi. Rõ ràng đều rất ngon.
“Không phải. Nấu rất ngon, nhưng em không đói. Anh cứ ăn đi, em lên làm việc trước đây.” Tuệ Linh nhìn anh mỉm cười nói. Thật sự cô không cảm thấy đói nên mới không ăn tiếp. Nói xong mặc kệ Đặng Lâm có đồng ý hay không cô cũng đứng dậy đi lên lầu.
Đặng Lâm ngồi nhìn theo cũng không gọi lại. Có một số việc không thể làm quá mức, anh cũng không nói gì nhiều mà tiếp tục ngồi ăn phần cơm của mình. Đã ở trong lãnh thổ của mình anh cũng không sợ cô chạy mất.
Tuệ Linh lên phòng lấy laptop và điện thoại mang qua thư phòng. Cô không biết phải làm việc đến mấy giờ, sợ sẽ làm phiền tới anh.
[Reng…reng…] điện thoại cô bỗng nhiên đổ chuông.
“Alo, ba ạ”
“Mẹ là Đan Đan đây, ông ngoại nói hôm nay mẹ không về sao ạ?” Bé con Linh Đan giọng nói líu lo vang lên ở đầu dây.
“Không có mẹ Đan Đan có ngủ được không?” Tuệ Linh không trả lời ngay mà nhẹ giọng hỏi lại con gái. Nếu con gái nói không được cô sẽ lập tức lấy đồ đi về luôn.
“Dạ được ạ. Đan Đan sẽ ngủ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-theo-duoi-em/2047308/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.