Sau khi phỏng đoán thấu tâm tư của Lục Giác, trong lòng Tần Dục dần dần bình tĩnh lại, hắn hiểu rõ cái mà Lục Giác gọi là muốn làm bạn tốt chỉ là nói một đằng làm một nẻo, nhưng với tình cảnh trước mắt, Lục Giác cũng chỉ có thể nói như vậy. Mỗi khi Tần Dục nhìn thấy Lục Giác vì những chi tiết vặt vãnh này mà cẩn thận từng li từng tí, thấp thỏm bất an, áy náy dưới đáy lòng hắn càng lúc càng tích tụ nhiều hơn, so với hắn, hắn tin rằng Lục Giác còn bị dày vò nhiều hơn.
Tần Dục không tiếp tục đi sâu vào vấn đề này nữa, thần sắc nhu hòa nói: “Làm sao?”
Lục Giác liếc Tần Dục một cái, phát hiện sắc mặt hắn đã khôi phục lại bình thường, có lẽ hắn không còn tức giận nữa, làm cậu thở phào nhẹ nhõm, lông mày cũng giãn ra, thần sắc ấm ức trên khuôn mặt trắng noãn vừa rồi như cơn mưa vừa tạnh dần dần biến mất.
Biểu tình của Lục Giác biến hóa quá rõ ràng, làm cho Tần Dục có chút dở khóc dở cười, tính tình của Lục Giác thật giống như chú chó cảnh cỡ lớn, không nhớ bị đánh không nhớ thù cũng không nhớ đau buồn.
“Anh follow tôi?” Lục Giác vừa nãy lướt weibo của Tần Dục, kết quả phát hiện dưới tên mình có một ký hiệu để ý lẫn nhau nho nhỏ.
“Đúng vậy”. Một chuyện nhỏ như thế cũng có thể khiến cho tên nhóc này phát ra tiếng kêu thán phục như vậy? Tần Dục không khỏi cảm thán Lục Giác cũng dễ thỏa mãn quá đi.
Lục Giác lắp bắp có chút nói không nên lời, cái cảm giác làm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-len-dinh-cao/3157525/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.