Lưu Kình trầm lặng lái xe suốt chặng đường.
Vệ Tiếu vuốt lung giúp anh, an ủi một cách ý tứ, trong lòng cậu cảm kích lắm.
Từ trước đến giờ cậu chưa hề yêu cầu Lưu Kình làm gì, thậm chí khi đối diện cha mẹ mình, cậu luông trong trạng thái phòng bị để đối phó, trái lại Lưu Kình chỉ biết cúi đầu.
Vệ Tiếu phát hiện ra, cha mẹ không cố chấp như mình vẫn nghĩ. Lúc đưa tiễn, cậu mới thấy hết sự quan tâm của cha mẹ dành cho mình và Lưu Kình.
Hít một hơi thật sâu, cậu biết tất cả những gì Lưu Kình làm đều là vì cậu.
Về phần Lưu Kình, anh cũng cảm nhận được Vệ Tiếu đang vuốt nhẹ lung anh, chính là một cách cậu âm thầm cảm ơn.
Không khí trong xe ấm áp đến độ chẳng ai nỡ phá vỡ.
Ngày qua ngày, Lưu Kình thỉnh thoảng sẽ gọi điện hỏi thăm cha mẹ Vệ Tiếu. Những dịp Vệ Lạc về nhà, anh đều gửi quà biếu về theo, ban đầu cha mẹ Vệ Tiếu không đồng ý nhận quà kiểu này nên mới nhắn bảo Lưu Kình đừng phung phí quá, thật ra những thứ không quá đắt tiền, hai ông bà vẫn vui vẻ nhận lấy. Đến dịp lễ Tết, Vệ Tiếu theo thói quen muốn ở lại đón Tết cùng Lưu Kình, cuối cùng cha mẹ gọi điện, bảo cậu dẫn luôn Lưu Kình về quê.
Vệ Tiếu đương nhiên là rất vui, biết suy nghĩ của cha mẹ mình thoáng hơn trước nhiều rồi, liền đem chuyện đó kể với Lưu Kình.
Cuối năm công việc của Lưu Kình thường bề bộn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-lam-nguoi/2972394/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.