Lưu Kình ngoài mặt ra vẻ không để ý, nhưng ngay sau đó liền tức tốc đến vệnh viện tìm bác sĩ và hộ lý để chăm sóc cho Lưu Tuyết Sinh. Sắp xếp mọi việc xong xuôi, anh còn cho người đưa Lưu Trăn về ký túc xá, thậm chí còn chiếu cố cả Hàn Vy.
Người ngoài thấy vậy tưởng Lưu Kình đã nghĩ thông suốt, muốn làm dịu mối quan hệ trong gia đình, nhưng tiếp đó họ lại chuyển qua sợ hãi, tâm Lưu Kình quả thật thâm độc khó lường.
Tình hình của Lưu Tuyết Sinh không mấy khả quan, cùng lắm chống chọi được một năm rưỡi nữa, nhưng theo dặn dò của Lưu Kình thì Lưu Tuyết Sinh không thể chết được. Kiểu sống này còn khổ hơn chết, người khô khốc nằm đó, cắm đủ thứ ống nào dưỡng khí, nào thông tiểu, không cho người trị liệu, hộ lý chăm sóc cũng chỉ là có lệ, song lại cố tình dùng rất nhiều loại thuốc để giữ lại mạng sống.
Giày vò như vậy thật tàn nhẫn, Lưu Kình lại muốn giả bộ cho người khác thấy anh lương thiện.
Cùng với sự giày vò đau đớn mà Lưu Tuyết Sinh phải nhận, tình cảnh của Hàn Vy càng khiến người ta thêm thở dài ngao ngán.
Hàn Vy bị ép đến nhà thương điện, ở cái nơi mà người khỏe cũng biến thành người điên.
Mặt khác, hành động của Lưu Kình đối với người em trai có cùng huyết thống với mình cũng coi như đã hạ thủ lưu tình, Lưu Trăn được đưa đến một ngôi trường mới có quản lý quân sự rất nghiêm khắc, tuy rằng Lưu Trăn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-lam-nguoi/2972369/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.