Lưu Kình không biết mình đã gây thù chuốc oán cho người khác, cứ vô tư ngồi xem phim người lớn, đang đến đoạn 3P, cảnh một gã chơi gái xong lại qua chơi trai, Lưu Kình thấy phấn khởi, cũng muốn bắt chước chơi thử một lần. Liếc ngang liếc dọc một hồi chưa tìm ra ai thích hợp cả, không khó tìm gái, tìm trai mới là vấn đề. Cao thì anh không thích, thấp lại toàn lũ ái ái, chi bằng trực tiếp tìm gái cho xong, mà tìm hẳn đám “đàn ông đích thực” thì cũng toàn đám lông lá rậm dày, trông thôi đã thấy gớm. Cuối cùng Lưu Kình cũng tìm được người ưng ý, chẳng ai xa lạ, đích thị Mr. Vui tính – Vệ Tiếu tiên sinh.
Nhân lúc hai người cùng đi ra ngoài, Lưu Kình liền tìm một nơi vắng vẻ rồi bảo Vệ Tiếu dừng xe ở đó.
Anh từ hàng ghế sau lách tới ghế trước, tay như cá chạch trườn tới khúc eo của Vệ Tiếu, mân mê phần lưng của cậu, rồi thủ thỉ: “Hồi đi học, có chơi trò ‘anh em’ không?”
Lưu Kình được bảo bọc từ bé đến lớn, nhưng lên cấp ba thì cũng như bao học sinh khác, buộc phải vào ở ký túc xá để rèn luyện tính kỷ luật, chỉ có điều, cái cần học thì không học, toàn học thói lưu manh, cộng thêm bản tính sẵn có lại thêm lưu manh hơn bao giờ hết.
Thời gian đầu chúng bạn trong ký túc xá đều chưa biết anh tính khí thế nào, một vài đứa rỗi hơi còn đem anh ra làm trò tiêu khiển giải sầu.
Sau biết được Lưu Kình mới đích thực là lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-lam-nguoi/138897/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.