Hửm? Người đàn ông này đang vui đùa rất thoải mái, sao lại im lặng không nói thêm lời nào.
Tay còn liên tục ôm lấy phần đầu, gương mặt nhăn nhó trông khó chịu làm sao.
Tuyết Ninh vừa định rời đi, liền được bàn tay kéo lại. Lúc này, bốn mắt nhìn nhau trong sự ngỡ ngàng. Một người là nét thắc mắc, khó hiểu. Một người là nét khao khát, mong muốn của…
“ Anh làm gì vậy? Đang nơi đông người đó! ” Không những chỉ là cái nắm tay bình thường mà còn cái ôm ấm áp từ đối phương.
Cái tên này từ bao giờ trở thành kẻ thiếu suy nghĩ thế này!
Hôn lễ có hơn nghìn người đến dự, số người đi qua rồi đi lại không hề ít đâu. Vậy mà, hắn…hắn dám làm chuyện này! Coi có điên tiết không chứ!
“ T…tôi không biết…nhưng tôi thấy nhứt đầu quá, đầu óc cứ mơ màng, cả…cả cơ thể tôi đều đang rất nóng…giúp…giúp tôi! ”
Hả? Giúp gì?
Tuyết Ninh càng lúc càng khó hiểu trước con người hắn. Cái quái gì thế! Từ đầu đến cuối, nói năng không rõ ràng như vậy, giờ kêu giúp là giúp thế nào đây?
“ Làm ơn, đư…đưa tôi vào phòng! Tôi không chịu được nữa rồi…nóng! ”
Dù không biết ý đối phương đang nhắc đến là gì và hành động khác lạ này là đang có mưu tính gì ở đằng sau, nhưng Tuyết Ninh vẫn lựa chọn đưa anh ta lên về Giang gia trước. Vì cô tin tưởng, trong mắt người đàn ông này không phải gian dối!
“ Ninh, con và Phong đi đâu đó? Hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-goi-ten-tinh-yeu/3586083/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.