“ Mẹ muốn gặp cậu ta! ” Cuối cùng, Mộ Dung phán một câu nghe xanh rờn.
Ôi trời! Ngay cả Tuyết Ninh, hằng ngày đều sống dưới mái nhà với anh ta còn gặp chưa được nửa tiếng đã vội bỏ đi, thời gian đối với anh còn quý hơn vàng bạc, liệu chấp nhận gặp bà ấy không?
“ Không…không được! ”
“ Tại sao lại không? Con nói nó là chồng con, vậy việc đến gặp mẹ vợ thì có gì khó! ”
Tuyết Ninh thẩn thờ, nhưng rồi cũng lấy được sự bình tĩnh, từ từ nói cho bà ấy hiểu.
“ A…anh ấy rất bận, mẹ biết đấy! Đứng ra làm chủ, quản lý trên dưới hơn nghìn người, ngay cả thời gian nghỉ ngơi còn không có thì sao có thể…”
Đây chỉ là một phần nguyên nhân thôi.
Vốn dĩ hai người đã là gì của nhau, trên danh nghĩa tuy được xem là cặp vợ chồng ’ son ’ có pháp luật, mọi người công nhận. Nhưng ngay cả chút tình cảm còn không có, anh ta đời nào đến những nơi này làm chuyện dư hơi!
Tuyết Ninh tiếp tục nói: “ Tạm thời anh ấy đang bận…nh…nhưng con hứa,…sớm muộn gì con cũng đưa ảnh sang đây chào hỏi mẹ cho p…phải phép ạ! ”
Hình ảnh Hạ Tuyết Ninh thường ngày đâu rồi? Không phải cô luôn mạnh mẽ đối đầu trước mọi khó khăn sao? Nhưng chỉ vì mấy câu nói từ “ mẫu hậu ” đã phải run cầm cập thế này.
Tính cách bà Mộ Dung - mẹ cô, còn lạ gì nữa! Bà ấy luôn muốn mọi thứ phải rõ ràng, nếu đã kết hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-goi-ten-tinh-yeu/3586068/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.