Giang Thiếu Phong ngoài việc nhẫn nhịn, cúi người nghe lời ông nội dạy dỗ chứ chẳng dám hó hé bất cứ thứ gì. Còn riêng phần Thẩm Giai Lệ, bà ta càng căm thù cô con dâu mới về này hơn nữa.
“ Con mau đưa chìa khoá tủ cũng như sổ sách cho Ninh Ninh. Từ nay con bé sẽ thay thế con quản lý mọi việc lớn nhỏ trong nhà! ” Im lặng quá lâu rồi, đã đến lúc cho trên dưới lớn nhỏ biết đến sự tồn tại của ông. Không thể để người Thẩm gia bọn họ muốn tự tung tự tác thế nào cũng được.
Thẩm Giai Lệ ngơ người, người phụ nữ này không ngờ đến chuyện Giang lão gia vừa nói. Còn những tưởng ông chỉ trách móc đôi ba câu xong lại êm xuôi như bình thường, nào ngờ hôm nay cương quyết đến thế.
“ Ba! Ba nghĩ sao mà đưa chìa khoá cho nó, một con nghèo vì tiền sẵn sàng kết hôn với người chưa từng gặp mặt! Liệu nó có thể quản lý tốt hơn con sao? ” Thẩm Giai Lệ nhường nhịn bao lâu, nhẫn nại cố gắng cho Giang lão gia thấy, khó khăn lắm mới giữ được thứ quyền lực trong nhà. Nay bà ta dễ dàng đưa cho một con nhãi không thân thế như Tuyết Ninh ư? Không đời nào!
Rơi vào tình huống khó xử, Tuyết Ninh buộc lòng lên tiếng: “ Ông nội, con không cần giữ thứ gì đâu. Khi con đặt chân đến Giang gia, con chỉ đem theo vali quần áo còn những thứ khác không phải của con, con không nhận đâu. Còn nữa, mẹ dù sao cũng là bậc trưởng bối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-goi-ten-tinh-yeu/3586050/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.