“ Đó là hãy cố gắng yêu thương thằng bé Thiếu Huy, nếu có thể hãy mở lòng với thằng Thiếu Phong. Con biết không, người vợ trước đây của thằng bé bạc mệnh vô cùng, sau khi sinh con chỉ được nửa năm đã qua đời. Để lại hình bóng rất lớn đối với thằng bé, vì thế đến tận bây giờ chưa mở lòng với ai. ”
Thấy Tuyết Ninh chăm chú nghe câu chuyện mình kể, Giang lão gia tiếp tục nói: “ Có thể bề ngoài nó hơi cứng đầu, lạnh lùng nhưng bên trong rất ấm áp. Giống như những con mèo hoang, cần được xoa dịu trái tim, đến lúc đấy tự khắc ngoan hiền và yêu cuộc sống hơn bao giờ. Khó khăn lắm ta mới ép được nó chấp nhận hôn sự này, mong con cũng đừng làm ta thất vọng! ”
Tuyết Ninh cười gượng, có lẽ người đàn ông đó còn nhiều điều cô chưa được biết. Không ngờ, bề ngoài lạnh nhạt kia nhưng bên trong cũng tử tế ấy nhỉ? Hình bóng người vợ đã mất từ lâu vẫn luôn hiện diện trong trái tim anh ta.
“ Ta biết, không phải vì mẹ con đang lâm bệnh cần được chữa trị sớm nhất có thể thì có lẽ con đã không đồng ý với lời đề nghị này của ta, phải chứ? ” Giang lão gia như có phép đọc được tâm ý, suy nghĩ của cô vậy! Mọi thứ cô đang nghĩ trong đầu đều được ông ấy nói ra.
Tuyết Ninh khẽ gật đầu, dẫu sao giờ đây cũng là người sống chung một mái nhà, hà cớ phải che che giấu giấu làm gì?
Két.
Tiếng xe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lan-nua-goi-ten-tinh-yeu/3586046/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.